Tham gia nhóm Facebook ❤️
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Tình Địch Mỗi Ngày Đều Muốn "Làm" Tôi
Chương 1
1
Cái đầu đau nhức sau cơn say vừa nặng vừa trì độn. Tôi gắng sức mở mắt, ánh nắng ban mai chói lòa như lưỡi cưa cắt vào võng mạc của tôi, đùi còn bị vật gì đó cứng rắn cấn vào đến khó chịu.
Trần nhà xa lạ, đèn chùm xa lạ, ngay cả mùi hương hoa dành dành thoang thoảng trong không khí cũng khác hẳn căn hộ bừa bộn của tôi.
Một dự cảm cực kỳ chẳng lành, còn mãnh liệt hơn cả cảm giác buồn nôn sau cơn say, trào lên khiến dạ dày tôi cuộn trào.
Tôi cứng đờ người, eo truyền đến một cơn đau mỏi lạ lẫm khiến tôi kinh hãi. Quay đầu lại, bên cạnh là một khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao thẳng.
Lục Dã.
Trong đầu tôi vang lên một tiếng “ong” thật lớn, còn bùng nổ hơn tất cả lượng cồn tôi đã nốc vào tối qua. Những mảnh ký ức của đêm qua bắn vào ý thức hỗn loạn của tôi.
Gương mặt lạnh lùng xinh đẹp của Thiệu Hàn, những ngón tay thon dài nhảy múa trên phím đàn piano… rồi anh ta nâng ly rượu, cười dịu dàng như nước, nhưng lại đập nát trái tim tôi: “Thưa quý vị, tôi đính hôn rồi, sắp tới sẽ ra nước ngoài.”
Đính hôn rồi.
Tôi đã theo đuổi anh ta bao lâu? Từ lúc anh ta đàn bản “Ánh Trăng” trong một nhà hát nhỏ cũ kỹ, tôi ngồi xổm ở hàng cuối cùng, bị những âm thanh leng keng đó làm choáng váng đầu óc.
Vung tiền, tặng hoa, như một kẻ ngốc bao trọn cả buổi hòa nhạc chỉ để anh ta liếc nhìn tôi một cái. Kết quả thì sao? Tất cả đều đổ sông đổ bể dưới chân tên khốn Lục Dã này.
“Mạnh mẽ gớm?” Lục Dã từng ở tiệc mừng sau buổi độc tấu của Thiệu Hàn, trước mặt tất cả khách mời, không hề che giấu sự khinh miệt và chế nhạo trong mắt anh ta.
“Ha ha! Một tên trọc phú phất lên từ việc bán lẩu sa tế cũng đòi theo đuổi Thiệu Hàn à?” Ánh mắt đó, lướt qua bộ đồ hiệu tôi cố tình sắm, như đang nhìn một miếng giẻ rách rẻ tiền.
Không xứng, mẹ nó tôi đương nhiên biết là không xứng, nhưng trái tim này mà quản được, thì Trình Mãnh tôi có đến nỗi thảm hại như hôm nay không?
Tối qua tôi đã xác định uống đến chết. Tin tức Thiệu Hàn đính hôn như một con dao, cứa đi cứa lại trong tim tôi.
Trùng hợp làm sao, ở cửa nhà vệ sinh quán bar lại đụng phải Lục Dã cũng đang mặt mày cau có. Tên này chắc cũng bị tin tức của Thiệu Hàn đâm cho một nhát. Tình địch gặp nhau, theo đúng kịch bản là phải đỏ mắt tía tai, vác ghế phang nhau một trận mới phải.
Kết quả thì sao?
Chắc là do ánh đèn kỳ quái trong quán bar làm tôi lóa cả mắt, hoặc là do chai rượu mệnh danh “Nước của Tử thần” trên quầy bar mẹ nó quá nặng đô.
Hai chúng tôi vậy mà lại ngồi chung một bàn, im lặng uống, điên cuồng uống, chai này nối tiếp chai kia, như hai con sói ngu ngốc đang cắn xé lẫn nhau.
Tôi chửi Thiệu Hàn mù mắt, chửi đối phương là đồ ngu, chửi cái thế giới chết tiệt này… Chửi đến cuối cùng, lưỡi cũng cứng lại, chỉ còn lại ánh phản chiếu mờ đục của chút rượu thừa dưới đáy ly.
Sau đó nữa… ký ức hoàn toàn trống rỗng, tối đen như mực.
Và bây giờ, tôi đang nằm trên giường của tên khốn Lục Dã.
Cái eo và một bộ phận khó nói nào đó truyền đến từng cơn đau nhức, nhắc nhở tôi rằng tối qua chắc chắn đã xảy ra chuyện chết tiệt không thể tả nào đó.
Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!
Một luồng lửa giận từ lòng bàn chân bốc thẳng lên đỉnh đầu, đốt cho mắt tôi đỏ ngầu.
Tôi vậy mà lại… cùng với Lục Dã, cái tên trí thức rởm luôn nhìn tôi bằng nửa con mắt, lăn giường?
Chuyện này còn khó chịu hơn cả giết tôi.
2
Tôi gần như bật dậy, nhưng động tác quá mạnh kéo theo cơ bắp đau nhức, khiến tôi đau đến hít một hơi khí lạnh.
Chiếc chăn trượt xuống, để lộ Lục Dã đang ở trần.
Anh ta có lẽ bị tôi đánh thức, nhíu mày, lông mi run rẩy vài cái rồi từ từ mở mắt.
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰